Một chuyến đi tìm nấm – và gặp lại sự tĩnh lặng
Một chuyến đi tìm nấm – và gặp lại sự tĩnh lặng
Trời còn tối. Tôi thức dậy lúc 4 giờ sáng ở xã Đại Hồng, huyện Đại Lộc. Không gian tỉnh lặng, thi thoảng nghe tiếng gà gáy vọng lại từ xóm xa. Chuyến đi hôm nay sẽ dài, điểm đến là khu vực rừng Chà Vàl (Nam Giang), nơi những tai nấm lim xanh và linh chi quý giá âm thầm sinh trưởng giữa rừng già. Tôi khởi hành khi trời còn tối mịt, chỉ có ánh đèn pha xe máy và làn sương mỏng mờ ảo bao quanh các ngọn đồi. Sau 3 tiếng cuối cùng củng đến được nơi tôi đã dự định sẽ tìm kiếm nấm.
Sau gần ba tiếng chạy xe, tôi dừng ở một điểm quen thuộc – nơi không còn đường cho xe chạy. Từ đây, tôi và người bạn bản địa tiếp tục hành trình bằng đôi chân. Chúng tôi lội qua con suối nhỏ, nước lạnh mát và màu đục hơn vì hôm qua một trận mưa giông rất lớn. Trườn mình qua những vạt rừng rậm rạp. Lá cây phủ kín lối đi, từng bước chân như chạm vào một thế giới cổ tích bị lãng quên.
Ba tiếng đi bộ, qua những đoạn dốc dựng đứng, bám rễ cây, len lỏi qua vách đá và tán rừng rậm rạp, cuối cùng chúng tôi cũng đến được khu vực quen thuộc – nơi vài thân lim cổ thụ đã đổ mục từ nhiều năm trước. Và như một phép màu của thiên nhiên, trên khúc gỗ mục những tai nấm lim xanh bắt đầu hé nụ, lặng lẽ nở ra giữa bóng râm.
Chúng tôi không hái vội. Mỗi lần phát hiện một cụm nấm, tôi thường đứng lặng vài phút. Cảm giác như đang bắt gặp một người bạn cũ, trầm tĩnh và điềm đạm, không lời chào nhưng đầy thân thương. Những tai nấm lim xanh, nấm linh chi rừng mọc lên trên gốc lim mục – dày, cứng, gân guốc và mang một vẻ đẹp kỳ lạ.
Nắng xiên nhẹ qua tán rừng, chiếu lên tai nấm một thứ ánh sáng âm ấm. Chúng tôi cẩn thận thu hái vài tai đủ già, giữ nguyên gốc. Rồi lại tiếp tục đi sâu hơn, tìm thêm vài cụm nữa trước khi trời tối.
Tối hôm ấy, chúng tôi ngủ lại trong rừng. Gần nơi khe suối nhỏ, nhóm bếp bằng củi khô nhặt quanh đó, nấu nồi cơm trắng với ít thịt đã chuẩn bị sẵn ở nhà. Đơn giản thôi, nhưng trong rừng, mọi thứ đều trở nên ngon miệng hơn. Ăn xong, ngả lưng trên chiếc võng nơi chúng tôi đã dựng một lán trại nhỏ đủ cho 2 người nghỉ ngơi, phía trên là bầu trời rừng đầy sao, thi thoảng nghe thấy tiếng động vật vọng xa.
Gió thổi qua các khe lá tạo thành âm thanh dịu dàng như một bản nhạc. Tôi nằm đó, tay vẫn nắm hờ chiếc túi đựng nấm, và thầm cảm ơn rừng – không chỉ vì những tai nấm quý, mà còn vì đã cho tôi một đêm yên bình, tách biệt hẳn khỏi những ồn ào thường nhật.
Trời vừa hửng sáng, sương vẫn còn đọng trên các nhánh cây. Tôi thức dậy, nhóm lại lửa, pha một ít trà bằng chính những tai nấm hôm qua. Hương trà nấm nhẹ thoảng, như mùi gỗ khô, như mùi rừng sau cơn mưa. Một buổi sáng không điện thoại, không ồn ào, chỉ có tiếng chim rừng và bước chân chuẩn bị rời lán trại.
Cuộc hành trình lại tiếp tục
Gần trưa, sau khi đi thêm một vòng quanh sườn dốc tìm vài cụm nấm cuối cùng, chúng tôi dừng lại nghỉ dưới tán lán trại. Trời bắt đầu âm u, những đám mây xám trôi lững lờ qua đỉnh núi – báo hiệu một cơn mưa giông chiều đang đến gần.
Chúng tôi nhóm bếp lửa bằng những cành khô nhặt từ hôm qua. Khói bếp bay nghi ngút hòa với mùi lá mục, mùi rêu xanh và mùi cơm đang sôi. Không có món gì ngoài cơm trắng và thịt kho như hôm qua. Nhưng ăn trong không khí yên ắng của rừng, nghe tiếng lửa tí tách và tiếng chim kêu xa xa, mọi thứ trở nên ngon miệng một cách giản dị.
Tôi vẫn nhớ mãi cảm giác ấy – không cần nhiều, có thiên nhiên, có bạn đồng hành, có một bữa ăn bình yên giữa lòng đất mẹ.
Tầm 13h giờ chiều, trời bắt đầu nổi gió. Lá cây xào xạc, mây đen ùn ùn kéo về. Chúng tôi thu dọn đồ đạc, gói kỹ những tai nấm lim xanh thu hoạch được xếp gọn lại và bắt đầu hành trình quay trở ra.
Đường rừng giờ đây như lặng đi, không còn ánh nắng rọi qua kẽ lá. Tôi đi lùi dần khỏi rừng già, mang theo mùi ẩm của đất, tiếng nước chảy róc rách bên suối, và cả cảm giác biết ơn trong tim.
Ra đến bìa rừng, ngoái lại nhìn – những thân cây lim già, những cụm nấm vừa gặp buổi sáng giờ đã khuất dần trong sương núi. Mọi thứ như một giấc mơ lặng thầm nhưng đẹp đẽ, để lại trong lòng người đi một sự bình yên rất thật.
Có những chuyến đi không để kể, chỉ để sống chậm lại
Không phải ai cũng có dịp đi vào rừng, tìm nấm, ngủ lại giữa thiên nhiên. Nhưng tôi tin, ai cũng có thể sống chậm hơn một chút – dù là giữa phố thị. Chỉ cần bạn dừng lại, pha một ấm trà nấm lim xanh, mở cửa sổ đón gió, hoặc dành vài phút ngắm mây trôi.
Rừng dạy tôi một điều: mọi điều tốt lành đều đến từ sự chậm rãi.
Công ty CP Nấm Linh Chi Quảng Nam
Địa chỉ: 11 Huỳnh Lý, Phường An Xuân, Thành phố Tam Kỳ, Tỉnh Quảng Nam
Tel: (0235).370.4444
Email: namlinhchiqnco@gmail.com
Website: www.namlinhchiquangnam.vn